Gửi em, Hà Nội
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Gửi em, Hà Nội
Hà Nội;
Em là đứa trẻ , và tôi cũng là đứa trẻ , em cùng tôi lớn lên như một dòng sông lớn bởi những con suối nhỏ. Tôi hai mươi hai tuổi , và em cũng hai mươi hai tuổi trong mắt tôi. Em thả đời em trong con thuyền thời gian, còn tôi thả đời tôi trong trên một đỉnh núi đợi chờ . Em lớn lên , và tôi cũng đã lớn lên , tôi yêu đời và tôi yêu em .Thế nhưng , tôi vẫn non nớt như một chú chim lần đầu vỗ cánh , và lúc ấy , em đã là gió lãng du !
Hai mươi hai năm , em là xứ sở , em là quê hương ,em là nơi tôi mãi muốn được quay về. Tôi bỗng chốc nhận ra mình đã trở thành một phần trong em , và em đã hoá thành trái tim tôi .
Hai mươi hai tuổi , em hiểu em đến từng giọt máu , mầu son ; em chứng kiến những con thuyền ngả ngiêng của cuộc sống , em đã từng xơ xác , và em đã trở thành một nhan sắc diệu huyền .
Còn tôi ,tôi vẫn dải bước trên một chặng đường mà tôi biết tôi xa em , mà đến chặng đường ấy , hai mươi hai năm,tôi cũng không hiểu nổi chính mình .
Em và tôi , tôi thuộc về em , và em thuộc về đất nước mà em đứng kiêu sa như một bà hoàng , em nhan sắc , em dịu hiền , và em chan chứa đến lạ thường .
Dòng sông và những con thuyền trôi nổi không làm khuôn mặt em có thêm những vết nhăn tàn úa . Tóc em cũng mãi không đổi mầu , vẫn một mầu xanh thiết tha và vẫn đan rối lòng tôi khi nghĩ về em .
Em vẫn đẹp , bởi em mang trong hồn sự bao dung đến kỳ lạ ,em trải qua bao thăng trầm , nhưng em không mang trong lòng sự oán hờn của nhân loại , sống như vậy, em là hạnh phúc !
Mỗi mùa xuân đều phủ lên đôi vai em những sắc mầu mới , mỗi con người đến mà đi đều mang tới cho em một tâm hồn , và em cũng rộng lòng với món quà là sự gắn bó đầy yêu thương, có lẽ bởi vì em đã yêu , em yêu tôi , em yêu những mảnh đời coi em như dòng máu đỏ.
Chỉ có trong cổ tích người ta mới tìm được tình yêu tại bất cứ nơi đâu người ta đến , thế mà , khi đi trong em , bất cứ đâu , người ta cũng ngỡ ngàng nhận ra rằng người ta đang yêu và được yêu … vậy em đã là cổ tích ?
Hà Nội ơi ;
Cuộc đời cho em dài lắm , và tôi biết tôi không đủ thời gian để sống và nhận hết tình yêu của em, như vậy , tôi đã yêu em bằng bản năng tôi có ! Tôi yêu và sống hết mình , cho tôi ,cho em !
Em là đứa trẻ , và tôi cũng là đứa trẻ , em cùng tôi lớn lên như một dòng sông lớn bởi những con suối nhỏ. Tôi hai mươi hai tuổi , và em cũng hai mươi hai tuổi trong mắt tôi. Em thả đời em trong con thuyền thời gian, còn tôi thả đời tôi trong trên một đỉnh núi đợi chờ . Em lớn lên , và tôi cũng đã lớn lên , tôi yêu đời và tôi yêu em .Thế nhưng , tôi vẫn non nớt như một chú chim lần đầu vỗ cánh , và lúc ấy , em đã là gió lãng du !
Hai mươi hai năm , em là xứ sở , em là quê hương ,em là nơi tôi mãi muốn được quay về. Tôi bỗng chốc nhận ra mình đã trở thành một phần trong em , và em đã hoá thành trái tim tôi .
Hai mươi hai tuổi , em hiểu em đến từng giọt máu , mầu son ; em chứng kiến những con thuyền ngả ngiêng của cuộc sống , em đã từng xơ xác , và em đã trở thành một nhan sắc diệu huyền .
Còn tôi ,tôi vẫn dải bước trên một chặng đường mà tôi biết tôi xa em , mà đến chặng đường ấy , hai mươi hai năm,tôi cũng không hiểu nổi chính mình .
Em và tôi , tôi thuộc về em , và em thuộc về đất nước mà em đứng kiêu sa như một bà hoàng , em nhan sắc , em dịu hiền , và em chan chứa đến lạ thường .
Dòng sông và những con thuyền trôi nổi không làm khuôn mặt em có thêm những vết nhăn tàn úa . Tóc em cũng mãi không đổi mầu , vẫn một mầu xanh thiết tha và vẫn đan rối lòng tôi khi nghĩ về em .
Em vẫn đẹp , bởi em mang trong hồn sự bao dung đến kỳ lạ ,em trải qua bao thăng trầm , nhưng em không mang trong lòng sự oán hờn của nhân loại , sống như vậy, em là hạnh phúc !
Mỗi mùa xuân đều phủ lên đôi vai em những sắc mầu mới , mỗi con người đến mà đi đều mang tới cho em một tâm hồn , và em cũng rộng lòng với món quà là sự gắn bó đầy yêu thương, có lẽ bởi vì em đã yêu , em yêu tôi , em yêu những mảnh đời coi em như dòng máu đỏ.
Chỉ có trong cổ tích người ta mới tìm được tình yêu tại bất cứ nơi đâu người ta đến , thế mà , khi đi trong em , bất cứ đâu , người ta cũng ngỡ ngàng nhận ra rằng người ta đang yêu và được yêu … vậy em đã là cổ tích ?
Hà Nội ơi ;
Cuộc đời cho em dài lắm , và tôi biết tôi không đủ thời gian để sống và nhận hết tình yêu của em, như vậy , tôi đã yêu em bằng bản năng tôi có ! Tôi yêu và sống hết mình , cho tôi ,cho em !
Mỹ Linh- Tổng số bài gửi : 89
Join date : 01/03/2009
Age : 28
Đến từ : Hà Nội
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|