Nghìn năm Thăng Long - Hà Nội
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

cac tac pham tho-cac bai tho ngan(3)

Go down

cac tac pham tho-cac bai tho ngan(3) Empty cac tac pham tho-cac bai tho ngan(3)

Bài gửi by Thu Huyền Tue Mar 03, 2009 9:46 am

Ngõ Thổ Quan không còn bóng mẹ

Hà nội ơi, những đường phố quen
Đưa em quay trở về ngõ nhỏ
Đường Khâm Thiên chật hẹp như nêm
Mỗi chiều tàu về ngang dốc phố.

Ngõ Thổ Quan xưa em về cuối phố
Mẹ gánh gồng chạy chợ đầu ô
Giờ còn không hai đầu nỗi nhớ
Tháng này về thắp nén nhang thơm.

Ô Chợ Dừa một chiều cuối đông
Em ngồi bên thúng mẹ nghiêng vai gánh
Tất tả đi về sau buổi chợ tan
Ngày ấy thằng út còn chưa dứt sữa .

Mười hai ngày đêm Khâm Thiên đổ lửa
Đống gạch than mẹ mới đóng chiều hôm
Để dành cho con có thêm phòng ở
Mẹ lo sau này mỗi đứa một lớn khôn.

Nhưng ước mơ của mẹ chưa tròn
Giặc rải thảm B52 san bằng nhà cửa
Lấy tấm lưng trần che chở cho con
Mẹ ra đi khi em đang nằm ngủ.

Ba mươi hai năm rồi mẹ ngồi bực cửa
Theo bước chân con từng bước trưởng thành
Bia kỷ niệm hàng năm chất đầy hoa cỏ
Hình hài mẹ sừng sững như tiếng vọng ngàn năm .



Hà nội mùa thi

Hà Nội mùa này cái nắng vừa lên
Lá rung nhẹ giọt sương mai lóng lánh
Giọt hồn nhiên xuống mắt em sóng sánh
Nụ cười duyên dấu e thẹn vào trong .

Hà Nội buồn - cái gió mênh mông
Chàng trai trẻ hít sâu lồng ngực trẻ
Có điều gì lắng sâu, mới mẻ
Mà ngẩn ngơ trước hoa cỏ mùa thi

Là vô tình bãng lãng người đi
Cành Phượng vĩ níu vòng tay bè bạn
Tiếng chim hót trưa hè nắng hạn
Tiếng chim rơi nỗi nhớ vơi đầy

Hà Nội lên cao gió hát bồi hồi
Trang Nhật kí lần tìm màu hoa đỏ
Thời con gái yêu lần đầu bỡ ngỡ
Cứ tưởng riêng mình cất kỷ niệm thế thôi.

Hà Nội yêu thương không chỉ riêng tôi
Người hãy giữ cho riêng mình nữa nhé./.


H à N ội ơi!
Hà Nội ơi! người hình như thầm hát
Gió heo may lại trốn lại mẹ tìm về
Mong manh quá, sợi nắng vàng mảnh khảnh
Buổi chiều đông cái lạnh rớt trên vai.

Hà Nội ơi! tôi tìm về chốn cũ
Thèm tiếng thương của một góc chợt về
Nơi phố cũ, màu rêu hình như mới
Kỷ niệm xưa nhớ mãi người ơi.

Buồn chợt hiện, Hà Nội đông lại đến
Khói chiều sương,tím ngắt cả nhớ thương
Cho xin nhé, nỗi nhớ dài như mộng
Mong yêu thương ,được ôm mãi vào lòng.



_________________
Ngang qua ký ức
Ký ức Hà Nội

Chiếc lá vàng rơi rơi
Thu về trong kí ức
Bước chân ai thổn thức
Khẽ chạm vẫn nhói đau

Hàng liễu rũ nát nhàu
Gục mình vào vệ đá
Lăn tăn con sóng nhỏ
Gió cũng thổi nhẹ hơn

Lướt qua vùng thời gian
Kỉ niệm ngày xưa cũ
Mố cầu cong giấc ngủ
Lim dim hàng rêu xanh

Sỏi dưới chân cựa mình
Nhức nhối lời giã biệt
Tự bao giờ không biết
Ta chia tay mùa thu

Để từ đó đến giờ
Khát khao mùa thu đến
Hà Nội chiều yêu mến
Ký ức ngủ trong ta.



Thơ viết một ngày cuối tháng Mười


Nhìn ra ngoài cửa sổ
Thu vẫn thế, buồn buồn
Sáng mưa rắc mấy hạt
Gió lắc ngọn sấu rung

Tháng mười ơi sắp hết
Cố tìm một tứ thơ
Cùng tháng mười tiễn biệt
Mà sao cứ ngẩn ngơ

Năm tháng rồi cứ thế
Đời người rồi vẫn trôi
Xương cốt giờ rạo rệu
Nói gì tháng mười ơi

Thôi thế thì giã biệt
Như cơn mưa hồi đêm
Để lại trên cửa kính
Một giọt… giọt ướt mềm


H À N ỘI TR ONG T ÔI

Bạn gửi tôi chút mùa đông Hà Nội
Rét tê người , răng lập cập vào nhau
Củ khoai nướng chia đôi hai đứa nửa
Ấm chút lòng , một kỷ niệm bàn tay.

Bạn gửi tôi chút mùa thu Hà Nội
Gió heo may , lành lạnh cuối con đường
Hương hoa sữa hòa tan vào đêm phố
Thoảng thốt mưa , rơi rớt của tháng hè.

Bạn gửi tôi chút ngày xưa thơ dại
Nắng vụng về ,e ấp cánh thư trao
Tập thơ chép vội vàng cành phượng ép
Thên chút gì của một thời ấu thơ.

Xa Hà Nội chiều cuối thu lành lạnh
Chẳn kịp nhìn vào ánh mắt yêu thương
Gió thu vàng dường như là lạnh lẽo
Đông chợt về ,Hà Nội vắng bóng tôi

Thu Huyền

Tổng số bài gửi : 38
Join date : 03/03/2009

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết