Nghìn năm Thăng Long - Hà Nội
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

cac tac pham tho-cac bai tho ngan(5)

Go down

cac tac pham tho-cac bai tho ngan(5) Empty cac tac pham tho-cac bai tho ngan(5)

Bài gửi by Thu Huyền Tue Mar 03, 2009 9:54 am

Hà Nội vẹn nguyên trong Anh như một tình yêu không chỉ nói bằng lời. Với Hà Nội, có lẽ chỉ "yêu" không thôi, chưa đủ! Hà Nội là Em, là sâu thẳm mối tình đầu, là cồn cào yêu nhớ, là say đắm đến mơ màng, là khắc khoải đến chơi vơi, là yêu thương, là giận hờn vô cớ... Hà Nội - tình yêu và nỗi nhớ. Hà Nội là tất cả, đó Em!

THU MỎNG MANH
- Khải Nguyên -

Em nói với anh mùa thu mỏng và mong manh dễ vỡ
Nên hai đứa mình nâng niu nhé, anh ơi!
Hà Nội mùa thu, nỗi nhớ cứ chơi vơi..
Để trong anh, trong em - Mùa thu dịu dàng lắm!

Thu Hà Nội, mình bên nhau cùng ngắm
Khoảng trời này tím ngắt cánh ti gôn
Anh kề bên em, nhận nhé - nụ hôn
Cho thu cứ dịu dàng, e ấp quá!

Em nhận lấy nồng nàn lời yêu trong gió
Của anh và thu đấy, tặng riêng em!



Ngày ấy ...Sông Hồng

Có một ngày em nghe tiếng chim Đỗ Quyên
Hót những lời yêu thương
Nhưng em mải rong chơi phía cuối con đường
Giả bộ không nghe thấy.

Trăng già đêm đêm vẫn âm thầm toả sáng
Khắp nhân gian lành lạnh trước canh khuya
Chạm vào da mới hay mình nằm mơ
Treo lủng lẳng trên cây đa với cuội.

Cuội vô tâm mải mê rong ruổi
Em vô tâm đánh rớt khúc tình ai
Để vòng đời trôi nổi ngược xuôi
Bắt gặp tiếng chim ven sông Hoàng Hà cuộn sóng.

Em tặng anh tên dòng sông đằm thắm
Tắm mát tuổi thơ em khúc hát chiều về
Sông Hồng ơi, sông Hồng ơi bề bộn lời thề
Em trả lại hồn nhiên cho anh nắm giữ .


Người Hà Nội

Có khi nào trong ta tự hỏi
Nơi sinh ra được chọn bao giờ ?
Từ khi trái tim biết nói thành lời
Đôi uyên ương đã chung lời hẹn ước.

Con người sinh ra là từ kiếp trước
Để kiếp này trả nợ cho nhau
Người tình trăm năm là mối duyên đầu
Bởi yêu quá trở thành day dứt.

Cả thành phố ngủ một mình ta thức
Trao tấm chân tình gửi gió Mùa Đông
Hà nội ơi, Người hiểu thấu nỗi lòng
Đã lỡ đa mang một thời con gái.

Giữa chốn đô thành trở nên nhỏ dại
Từ giã ra đi không chút bồi hồi
Quên thời gian cứ lặng lẽ trôi
Để hôm nay xót xa quay về quên lối.

Mắc nợ Người Tình Trăm Năm Hà Nội
Lại hẹn kiếp sau khi được quay về



Yêu Hà Nội

Tôi đã từng yêu Hà Nội
Vì có một người Hà Nội yêu tôi

Những chiều hồ Tây ửng đỏ
Tim đôi lấp lánh, bồi hồi

Những ly cà phê quán nhỏ
Có em ngồi ở bên tôi

Quán vòm bên chiều phố ấm
Hà Nội trong tôi ngọt đời

Vườn cây chiều tà bóng rọi
In nghiêng bóng của hai người

Tháng năm rồi thế cứ trôi
Chuyện đời đã nhiều đổi khác

Ra đi, người ấy của tôi
Xe hoa một ngày theo bước...

Hồn tôi đã về với xác
Hà Nội vẫn còn bên tôi

Tôi vẫn còn yêu Hà Nội

Cho dù người ấy xa rồi.

Thu Huyền

Tổng số bài gửi : 38
Join date : 03/03/2009

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết